1 Chia tay giúp em nhận ra cuộc sống không chỉ có tình yêu Fri Mar 02, 2012 5:33 pm
vananh.utc
—»(¯`[Vip ´¯)™
Chia tay giúp em nhận ra cuộc sống không chỉ có tình yêu Em cần phải sống vì nhiều điều khác, mà điều đầu tiên em nghĩ đến là bố mẹ em. Em không muốn làm bố mẹ phải buồn, ít nhất là thời gian ông bà đang còn sống, đơn giản chỉ vậy thôi. Cũng có nhiều lúc em thấy tủi thân chứ, nhưng chỉ chốc lát thôi Gửi anh! Lâu lắm em mới vào mail nên không biết có khách ghé thăm. Đọc những dòng mail anh gửi, tự nhiên em lại thấy nhớ thời gian mình còn yêu nhau, có lẽ cái cảm xúc này đã lâu lắm em không có. Từ khi chia tay em không thể khóc vì ai, không biết nước mắt em đã hết hay em không còn cảm giác, kể cả anh cũng vậy. Nhưng dù đúng hay sai thì em cũng cảm ơn những lời chúc anh dành cho em. Giờ biết nói sao nhỉ, chẳng biết bắt đầu như thế nào cho hay, thôi cứ nghĩ sao nói vậy. Anh nói đúng, em không muốn gặp anh, không chỉ riêng anh mà tất cả những người khác nữa, không phải vì em vẫn còn ám ảnh chuyện buồn giữa anh và em mà đơn giản bản tính em lâu nay vẫn vậy. Em không thích giao tiếp, không thích kết bạn cũng như không thích ai đó hiểu qua rõ về em, từ những thứ không thích đó dẫn tới việc em chỉ thích ở nhà. Tuy ở phòng chỉ có em với 4 bức tường nhưng em thấy tâm hồn mình thanh thản vô cùng. Anh tin không, cuộc sống của em bây giờ không hề có một chút sóng hoặc có thể có nhưng sóng không đủ mạnh để làm em suy nghĩ. Nhiều lúc em thấy sợ chính bản thân mình, sợ cái lạnh lùng ghê gớm của em. Nhưng em biết cái sự vô cảm của em là điều tất yếu phải có sau những gì em đã đi qua. Bây giờ trong em không có định nghĩa tình yêu hay nói đúng hơn là tình yêu trong em nó không tồn tại, nếu có cũng chỉ là sự ham muốn tầm thường của những người tiếp xúc với em, họ quá tầm thường mặc dù trình độ của họ hơn em ngàn lần. Nếu bây giờ nói lại em vẫn nói tình yêu như một trò chơi, và trò chơi nào cũng có hồi kết. Nhưng thường những trò chơi tình yêu ít có kết đẹp, và nhất là vào cái thời đại này. Yêu không ai có lỗi và chia tay cũng vậy. Không ai ép buộc mình yêu nhau và cũng chẳng ai ép mình chia tay, khi hai tâm hồn đã không đồng điệu thì cố gắng thế nào cũng sẽ bị lỗi nhịp, Khi đó bản nhạc tình yêu mà mình tạo ra sẽ làm người nghe phải nhàm chán, có khi còn khinh thường. Vậy nên khi đã thấy nốt nhạc lệch nhau thì sao không dừng lại để ít ra thì công sức của mình trước đó không bị phủ nhận. Em chưa bao giờ hối hận về việc em đã làm, từ yêu anh sâu đậm đến chia tay và không muốn gặp anh. Em mong anh cũng vậy. Em không cao thượng như anh nghĩ đâu, em càng không phải một đứa con gái tốt, không ai hoàn hảo và em lại càng không. Nhưng em chấp nhận, em luôn chấp nhận bản thân em mặc dù em biết nó có quá nhiều khuyết điểm. Chia tay cũng là điều tốt với em khi nó giúp em nhận ra trong cuộc sống không chỉ tồn tại mình tình yêu, em cần phải sống vì nhiều điều khác, mà điều đầu tiên em nghĩ đến là bố mẹ em. Em không muốn làm bố mẹ phải buồn, ít nhất là thời gian ông bà đang còn sống, đơn giản chỉ vậy thôi. Cũng có nhiều lúc em thấy tủi thân chứ, nhưng chỉ chốc lát thôi. Anh biết không, có những lúc em rất muốn yêu ai đó và yêu anh một lần nữa càng tốt. Em muốn được gọi ai đó là "anh ơi" một cách thân mật xuất phát từ trái tim em, và nhiều lần em thử cố gắng yêu anh lại lần nữa nhưng kết quả làm em thất vọng nhiều hơn. Có lẽ giờ đây em không còn cái cảm giác đó. Chấp nhận và buông xuôi, em sẽ không cố gắng nữa, em chỉ mong đừng làm ai buồn vì em, vậy thôi, và anh cũng vậy. Đó là lý do em muốn anh quên em, vì em biết nếu anh có em cũng chỉ là cái xác không hồn. Giận hờn, ghen tuông, hình như những điều đó giờ trở nên xa xỉ với em anh à. Nên mặc dù giận anh nhiều chuyện, rất giận nhưng em đã vô hiệu hóa nó, vì vậy nên em mới nói với anh, không phải trách móc anh hay không tôn trọng anh như anh nghĩ mà điều đơn giản em chỉ muốn anh thay đổi suy nghĩ đó. Dù sau này không phải là em, hay là một người mà anh sẽ yêu, nó có thể là người nhà anh thì điều đó sẽ làm họ buồn nhiều hơn là giận. Buồn vì trong mắt anh họ chỉ được có vậy, quá tầm thường. Em nói ra không mong anh hiểu em hay không giận em nữa mà em chỉ muốn anh biết rằng tình người luôn luôn cao cả. Em cũng chưa thử tưởng tượng ra cảnh anh và em mỗi người sau này sẽ có cuộc sống riêng rồi sẽ thế nào nhỉ. Thôi kệ đi, giờ đây em cũng chẳng nghĩ được nhiều vậy đâu. Dù sao em cũng chúc anh sớm tìm được một nửa yêu thương để không phải chịu cảnh "chán" như bây giờ nữa. Một lần nữa em muốn nói rằng cuốc sống không bao giờ được như mình mong muốn, điều quan trọng là mình biết chấp nhận nó và vươn lên. Em tin anh làm được. Một lời nhắn nhủ nữa: em sẽ không trả lời bất kỳ một tin nhắn nào của anh nếu có nội dung "yêu thương" trong đó nhé PV BLL | ||