BAN LIÊN LẠC SINH VIÊN GIAO THÔNG THANH HÓA
Mọi chi tiết để đăng quảng cáo trên forum vui lòng liên hệ:

Hồ Khánh Trường
Mail: zidanetuan184@gmail.com
sdt: 01659607400 ( 0918151908)

Join the forum, it's quick and easy

BAN LIÊN LẠC SINH VIÊN GIAO THÔNG THANH HÓA
Mọi chi tiết để đăng quảng cáo trên forum vui lòng liên hệ:

Hồ Khánh Trường
Mail: zidanetuan184@gmail.com
sdt: 01659607400 ( 0918151908)
BAN LIÊN LẠC SINH VIÊN GIAO THÔNG THANH HÓA
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
BAN LIÊN LẠC SINH VIÊN GIAO THÔNG THANH HÓA

You are not connected. Please login or register

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

1TIẾNG ANH QUAN TRỌNG Empty TIẾNG ANH QUAN TRỌNG Sat Mar 17, 2012 2:42 am

vananh.utc

vananh.utc
—»(¯`[Vip ´¯)™
—»(¯`[Vip ´¯)™
TIẾNG ANH QUAN TRỌNG 1742540492 Các bạn TV BLL, các bạn sinh viên, và thậm chí những ai đã và đang đi làm đều nhận thấy được tầm quan trọng của tiếng Anh. Tuy nhiên, cách để nhận ra được sự quan trọng ấy thì vô vàn, từ thầy cô, từ cha mẹ, từ những người đi trước và kể cả chính mình phải trải nghiệm những thất bại mới chịu tin rằng tiếng Anh thật sự quan trọng với không-phải-một-ai-xa-lạ mà là chính mình. Bài viết dưới đây của một em sinh viên năm 3 khoa Quản lý Công nghiệp trường Đại học Bách khoa Tp.HCM. Xuyên suốt bài tâm sự của em ấy, các bạn dễ dàng nhận ra rằng em ấy là một người giỏi. Vậy điều gì khiến em đến bây giờ vẫn còn rất giận bản thân mình? Em ấy có tâm sự với tôi, “Lúc em nghe các anh chị, thầy cô nói rằng tiếng Anh quan trọng lắm, em chỉ nghĩ, chắc với một ai đó giỏi, cần Anh văn để giỏi hơn, nếu không thì giỏi giỏi cũng ổn rồi. Giờ em mới biết…” Không muộn đâu em, em còn trẻ lắm, tôi chúc em “Một lần ngã là một lần bớt dại” để tiếp tục viết tiếp cuộc đời em bằng những thành công!
Khả năng giao tiếp bằng tiếng Anh tốt sẽ rất rất có lợi cho bản thân, không những trong sự nghiệp mà còn trong nhiều mảng khác của cuộc sống. Ví như bản thân tớ cũng vậy, nếu tớ giỏi tiếng Anh, tớ sẽ có thể tự tin đi du lịch bụi ở nước nào đó mà không sợ gì cả. nếu tớ giỏi tiếng Anh, tớ sẽ có thể cãi nhau tay đôi với người nước ngoài nào đó nói không tốt về Việt Nam hay giải thích cho họ hiểu về văn hóa Việt Nam. Nếu tớ giỏi tiếng Anh, tớ sẽ đi du học để tiếp thu những chân trời mới,… Và hiện tại, tớ không giỏi tiếng Anh. Nhưng có vấn đề gì đâu, tớ vẫn ngày ngày lên giảng đường đại học, ngày ngày đi chơi cùng bạn bè trang lứa, ngày ngày vẫn có thể đi làm kiếm thêm thu nhập cho đời sống sinh viên thêm phần phong phú…. Vậy thì, giỏi tiếng Anh thì tớ sẽ đạt được nhiều hơn, không giỏi thì tớ cũng… không sao cả.

Thật đấy, đó là suy nghĩ của tớ từ trước đến cách đây đúng một tháng. Vì sao lại là cách đây một tháng mà không phải là từ trước tới bây giờ? Vì tớ nhận ra, tớ đã mất đi rất nhiều điều vì không giỏi tiếng Anh. Thật sự, tớ đã mất rất nhiều điều. Tớ mất cơ hội được tỏa sáng trong cuộc thi Business Challenge 2009 mà trầy trật lắm tớ mới vào được vòng chung kết, chỉ vì tớ không giỏi tiếng Anh, nên tớ không thể diễn đạt được ý của mình trước hội đồng toàn người nước ngoài, tớ chìm lỉm trong 30 người dự thi đợt đó. Vì tớ không giỏi tiếng Anh, nên hội nghị Asia Corporate Conference 2009 vừa rồi tớ làm tình nguyện viên, tớ đã không thể giao tiếp hay hỗ trợ nhiều cho các bạn thuộc tổ chức Asia Society đến từ Mỹ được, và như thế, tớ đã mất cơ hội hợp tác với họ lần sau. Vì tớ không giỏi tiếng Anh, nên lần lượt tớ để vuột mất những cơ hội, những giấc mơ mà tớ hằng mong muốn chỉ vì ngoại ngữ, vì ngoại ngữ mà thôi.

Và hôm nay, tớ cực kỳ thấy thất vọng ở bản thân, khi tớ đi phỏng vấn cho chương trình Summer Internship của công ty P&G mà nghĩ là mình rớt chắc. Vì điều kiện cơ bản nhất, buổi phỏng vấn phải bằng diễn ra bằng tiếng Anh thì tớ lại không thể thực hiện được. Các câu hỏi người ta đặt ra, tớ hiểu, nhưng tớ không thể trả lời một cách lưu loát bằng thứ ngoại ngữ ấy, làm người phỏng vấn tớ đành phải chuyển cuộc phỏng vấn sang tiếng Việt. Lúc đấy, nỗi thất vọng của tớ dâng tràn lên tột đỉnh, tớ không ngờ chỉ vì dở tiếng Anh mà tớ lại lâm vào tình trạng dở khóc dở cười này. {Lúc đấy, trong đầu tớ nghĩ rằng buổi phỏng vấn diễn ra tiếp tục chỉ là thủ tục cho lịch sự của công ty ấy.}

Tớ chia sẻ những gì tớ đã trải qua, với mong muốn các bạn có thể nhìn vào những mặt còn chưa mạnh của mình để cải thiện. Chúng ta cải thiện nó không phải để đạt được điều này điều kia cao xa, mà để không ĐÁNH MẤT những gì mình xứng đáng đạt được. Bởi vì nỗi buồn, nỗi đau từ việc mất mát là quá lớn, và cảm giác này rất ư là khó chịu.

Một câu nói của Marva Collins mà tớ rất thích “Success doesn’t come to you…you go to it.”

Hy vọng các bạn sẽ không phải chịu NỖI ĐAU CỦA SỰ MẤT MÁT nhé.
PV BLL Smile Smile Smile

2TIẾNG ANH QUAN TRỌNG Empty Re: TIẾNG ANH QUAN TRỌNG Sat Mar 17, 2012 2:47 am

vananh.utc

vananh.utc
—»(¯`[Vip ´¯)™
—»(¯`[Vip ´¯)™
Không biết như thế nào gọi là đủ, vì núi cao sẽ còn có núi cao hơn, càng khám phá, càng cảm thấy mình có một kiến thức quá nông cạn.

Tôi đã từng và vẫn còn đang chạy lộp bộp với 2 từ: ngoại ngữ. Suy nghĩ của đứa trẻ ngày xưa thật ngây ngô: "học thật giỏi để sau này thuê một...thông dịch viên" đã không còn! Trước mắt vẫn là một vùng trời với nhiều cánh cửa để khám phá. Tuy nhiên, vẫn có những niềm vui trên con đường tìm tòi, tự học. Mỉm một nụ cười bước tới, vui vẻ đón nhận nhiều niềm thất vọng để biết rằng: MÌNH CẦN PHẢI CỐ GẮNG NHIỀU HƠN, chọn một môi trường phù hợp với năng lực của mình để lâu lâu vẫn cảm nhận được: MÌNH CÓ GIÁ TRỊ, những lời khen, khẳng định năng lực của mình từ người khác thật đáng quí.

Chúc mọi người vui với hành trình cuộc sống của mình: tìm được niềm vui trong lúc học, lúc bên bạn bè, gia đình, những lúc thành công và cả những lúc thất bại Idea

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết